Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1411


Lúc bọn họ vừa rời khỏi, phía sau ngã rẽ cách đó không xa bỗng xuất hiện một bóng người.


Anh ta nhìn hai người phía trước chằm chằm không chớp mắt, vẻ mặt thờ ơ, sau đó rút điện thoại di động ra:


“Ông chủ, hai người họ về nhà, cần hành động chứ?”


Giọng đàn ông ở đầu bên kia chần chừ một lúc, nói: “Bỏ đi, tạm thời không nên làm tổn thương cô gái kia, đợi lúc bọn họ tách ra rồi hành động.”


“Vâng.”


Người đàn ông cúp điện thoại sau đó đi mất.


Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh về đến nhà, lúc này Trung Huy đã ở trong biệt thự rồi.


Anh ấy thấy hai người về thì đưa tất cả các thiết bị camera trong laptop cho Phạm Nhật Minh xem, đồng thời nói: “Chủ tịch Phạm, anh nói đúng, hai ngày nay có vài hacker cố gắng xâm nhập vào camera trong nhà, chỉ là đều chưa thành công.”


“Nhưng mà anh cứ yên tâm, tôi đã nâng cấp toàn bộ hệ thống camera và hệ thống an ninh nhà anh lại, nếu muốn xâm nhập thì sẽ càng khó, hơn nữa tôi cũng đã theo lệnh anh, sắp xếp gấp đôi nhân viên an ninh ở ngoài.”


“Tuy là tôi không thể đảm bảo là hoàn toàn an toàn, nhưng mà mức độ an toàn trong nhà anh lúc này cơ bản đã ngang bằng với phủ tổng thống.”


Nghe Trung Huy nói, Nguyễn Khánh Linh chấn động không tin nổi.


Tuy là những gì cô nghe được cảm giác rất không chân thật, giống như là Trung Huy nói quá, nhưng mà cô hiểu Trung Huy, biết anh ấy không phải là một người thích khoe khoang.


Nên cô mới càng kinh ngạc hơn.


Đẳng cấp an ninh nhà cô đã không khác với phủ tổng thống lắm? Đó là khái niệm gì chứ?


Nhưng mà rõ ràng lúc nãy khi Phạm Nhật Minh lái xe vào, cô hoàn toàn không cảm nhận được trong nhà có gì khác bình thường ở.


Phạm Nhật Minh lại rất bình tĩnh, giống như đã quá quen rồi.


Anh vỗ nhẹ vai Nguyễn Khánh Linh, ý bảo cô thả lỏng tinh thần.


Với trình độ an ninh như vậy, chỉ cần cô ngoan ngoãn ở nhà thì sẽ không xảy ra chuyện gì, cũng không cần phải lo lắng gì cả.


“Làm tốt lắm.”


Phạm Nhật Minh khen Trung Huy một câu.


Sau đó anh và Nguyễn Khánh Linh đi vào phòng khách.


Trung Huy vốn định chào tạm biệt, nhưng mà anh ấy lại nhớ đến một chuyện, bèn dừng bước lại, xoay người nhìn Nguyễn Khánh Linh nhắc nhở: “Mợ chủ… Vết thương của cô đã khỏi hẳn chưa? Hôm nay đúng lúc tôi muốn đến phòng tập quyền anh, có thể đưa cô đến luyện tập.”


Kết quả, Nguyễn Khánh Linh vẫn chưa trả lời thì Phạm Nhật Minh nghe thấy đã không vui.


Thầm nghĩ là Trung Huy này có ý gì?


Sao lại quan tâm vợ mình như vậy? Huống gì người làm chồng như mình vẫn đứng bên cạnh chưa nói gì mà? Trước đây anh không đưa cô đi là vì có việc, bây giờ anh có thời gian rảnh rồi, vậy mà còn cần Trung Huy để ý đến chuyện của vợ mình à?


Huống gì bây giờ Nguyễn Khánh Linh đang mang thai, không thể đi luyện quyền anh được.


“Trung Huy, sao cậu lại để ý chuyện của bà xã tôi như vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK