Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào buổi chiều, Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh vội vàng đến sân bay, hai người ngồi ở khoang hạng nhất.


Vừa lên máy bay không lâu, Nguyễn Khánh Linh liền cảm giác được có ánh mắt nào đó đang theo dõi mình.


Cô nhìn quanh, nhưng không thấy ai đang nhìn mình.


VietWriter


Nguyễn Khánh Linh có chút kỳ lạ, nhưng cô cũng không nghĩ thêm gì chỉ cho rằng mình suy nghĩ nhiều nên lấy tạp chí ra đọc.


Không bao lâu, cô cảm thấy dường như có một người đang đứng bên cạnh mình.


Nguyễn Khánh Linh ngước lên nhìn thì thấy một người đàn ông đang đứng bên trái cô, thấy cô đang nhìn mình, người đàn ông đó mỉm cười chào cô.


Theo phép lịch sự, Nguyễn Khánh Linh cũng gật đầu chào hỏi.


Ngay sau đó, người đàn ông đó ngồi xuống vị trí phía dưới bên trái của Nguyễn Khánh Linh.


Đọc nhanh ở VietWriter


Vì đây là khoang hạng nhất nên bố trí chỗ ngồi cơ bản là xếp thành nửa vòng tròn, vị trí của Phạm Nhật Minh ở bên phải Nguyễn Khánh Linh, còn người đàn ông kia vừa vặn ngồi phía bên trái của cô.


Người đàn ông rất cao lớn, tóc vàng mắt xanh.


Nghe giọng nói của anh ta vừa rồi, Nguyễn Khánh Linh đại khái có thể đoán được anh ta là người Đức.


Sau khi người đàn ông ngồi vào vị trí, đột nhiên anh ta gọi tên Nguyễn Khánh Linh.


"Cô gái đáng yêu, cô định đi du lịch hay về nhà?"


"Về nhà."


Nguyễn Khánh Linh quay đầu nhìn anh ta rồi trả lời.


"Cô đến từ đâu?"


"Việt Nam."


"Việt Nam là một quốc gia vô cùng tốt đẹp. Tôi đã đến đó một lần, những người ở đó đều rất nhiệt tình."


"Đúng vậy."


Người đàn ông người Đức rất giỏi trong việc tìm chủ đề. Mặc dù Nguyễn Khánh Linh không biết anh ta nhưng vẫn có thể trò chuyện cùng.


Hai người nói chuyện khoảng năm phút, đột nhiên Nguyễn Khánh Linh nghe thấy bên phải có tiếng ho khan. Cô quay đầu lại thì Phạm Nhật Minh, quả nhiên người đàn ông cũng đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt có chút tối sầm.


"Không biết anh ta mà vẫn nói chuyện sôi nổi như vậy sao?"


Giọng điệu của Phạm Nhật Minh có chút khó chịu.


Nguyễn Khánh Linh cảm thấy thái độ của anh có chút kỳ lạ: "Anh ta chỉ muốn kết giao bạn bè thôi mà."


"..."





Người đàn ông kia nhún vai rồi im lặng.


Đột nhiên, ánh mắt anh rơi trên người người đàn ông kia, vẻ mặt liền trở nên lạnh lẽo.


Người đàn ông Đức đương nhiên không để ý đến anh đang nhìn gì. Lần này, anh ta thay đổi thái độ thờ ơ, vẻ mặt có chút cứng ngắc, nhanh chóng cởi móc khóa đeo ở thắt lưng, nhét vào trong túi quần.


Ngay sau đó, anh ta hung dữ trừng mắt nhìn Phạm Nhật Minh, đưa ngón giữa về phía anh.


Những điều này không khiến Phạm Nhật Minh khó chịu, anh bình tĩnh thu lại ánh mắt, ngồi trở lại chỗ cũ.


Vừa rồi, rõ ràng trên móc khóa của người đàn ông kia có treo một con dao quân đội Thụy Sĩ nhỏ chuyên dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK