Mặc dù cô cảm thấy kỳ lạ, nhưng cô không hề đặt điều đó ở trong lòng.
Cho đến khi đi thang máy lên đến tầng văn phòng làm việc, cửa thang máy mới mở ra, cô liền bị cảnh tượng trước mắt dọa cho khiếp sợ.
Vì ngay lúc này Tưởng Vinh Hoa đã xuất hiện ở trước mặt cô một cách hết sức trùng hợp.
Không chỉ như vậy, hai tay của Tưởng Vinh Hoa còn đang bị còng. Hai người đàn ông mặc đồng phục ở bên cạnh anh ta, một ở bên trái và một ở bên phải.
Hai người họ là cảnh sát, còn vô số người đang đứng ở phía sau lưng bọn họ.
Ngoại trừ cảnh sát ở bên ngoài, còn có những nhân viên khác.
Mà mỗi người cảnh sát đang đứng ở phía sau kia còn đang ôm trong ngực một chồng hồ sơ chất cao như núi, thậm chí có người còn lấy cả máy tính của anh ta.
Nguyễn Khánh Linh và Tưởng Vinh Hoa liếc nhìn nhau, trong ánh mắt của đối phương đều tràn ngập sự phẫn nộ và không cam lòng.
Anh ta hung hăng không ngừng giãy dụa và quát: “Các anh có tư cách gì để bắt tôi chứ? Tôi chính là phó tổng giám đốc của công ty này!”
Lời nói của Tưởng Vinh Hoa lại tiếp tục khiến Nguyễn Khánh Linh kích động nhiều hơn.
Anh ta, vậy mà anh ta thật sự đã bị bắt sao?
Đúng lúc này, Vân Nhã Phương bước từ trong đám đông ra với vẻ mặt không đổi quan sát Tưởng Vinh Hoa rồi nói: “Tổng giám đốc Hoa, anh âm thầm làm nhiều chuyện không có tính người như vậy thì chắc hẳn anh nên gánh chịu hậu quả đi.”
“Vân Nhã Phương! Em nói cái gì?”
Dường như Tưởng Vinh Hoa nghe thấy chuyện gì đó khó tin vậy, đôi mắt đỏ rực trừng chằm chằm Vân Nhã Phương.
Tuy nhiên, dường như người phụ nữ này không nhìn thấy sự phẫn nộ trong mắt của anh, ngược lại trông cô ta lại vô cùng bình tĩnh.
Lúc này, cảnh sát nhìn vào đám đông và hỏi một câu: “Ai đã tố giác anh ta? Phiền đi theo chúng tôi để lấy lời khai một chuyến.”
Dưới ánh mắt khó hiểu và khiếp sợ của Tưởng Vinh Hoa, Vân Nhã Phương bình tĩnh nói: “Là tôi, tôi sẽ đi với các anh.”
Sau đó, ngay khi tất cả mọi người quan sát Vân Nhã Phương và Tưởng Vinh Hoa một cách ngờ vực, đám cảnh sát mang theo hai người bọn họ ngồi đi thang máy và chuẩn bị rời đi.
Còn Nguyễn Khánh Linh đang kinh ngạc đứng quan sát ở cửa thang máy, lúc này trong lòng cô vô cùng kích động như cây vạn tuế ra hoa.
Mặc dù cô biết trước rằng Phạm Nhật Minh giúp cô, nhưng hiệu suất…của chuyện này cao như thế sao?
Ngay khi lúc cửa thang máy từ từ đóng lại, Nguyễn Khánh Linh và Vân Nhã Phương cùng liếc nhìn nhau.
Trong đôi mắt người phụ nữ mang theo sự vui vẻ, vừa đắc ý vừa khinh miệt.
Ngay sau đó, thang máy khép lại và bọn họ đều bị dẫn đi.
Sự việc này vừa trôi qua thì toàn bộ công ty cũng bắt đầu bùng nổ trong nháy mắt.
Cuối cùng thì Nguyễn Khánh Linh và những người trong ban quản lý cùng nhau ra mặt mới có thể tạm thời trấn áp được cục diện.