Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 380


Đương nhiên, xét về mức độ tin tưởng của hai vợ chồng giành cho nhau, Hách Huy Hoàng biết Chu Nhật Thảo sẽ không bao giờ hoài nghi về mình.


“Trong tấm hình kia, đó là cô vợ bé nhỏ của Phạm Nhật Minh đúng không?”


Chu Nhật Thảo bóp kem dưỡng da ra tay, sau đó nhẹ nhàng thoa lên trên mặt, vỗ đều cho đến khi da thẩm thấu toàn bộ.


Hách Huy Hoàng gật đầu, anh ta đặt lại chiếc điện thoại di động lên bàn trang điểm.


“Chà, ai đã gửi những tấm hình này cho em vậy Nhật Thảo?”


“Là người của công ty anh đó, là cô người mẫu trẻ tuổi đang rất nổi tiếng dạo gần đây.” Chu Nhật Thảo nhất thời không thể nhớ ra tên của cô gái trong tấm hình đó, cô ta lại lập tức nói tiếp: “Chồng à, anh nên để ý một chút đi, cô gái đó là cả trái tim của Phạm Nhật Minh, không thể để người khác vô duyên vô cớ hãm hại cô ấy như vậy được.”


Thật ra, khi Chu Nhật Thảo nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh, cô ta đã cảm thấy cô gái này rất đơn thuần, căn bản là sẽ không vô duyên vô cớ đắc tội với người khác. Lời giải thích duy nhất cho chuyện này là cô gái kia đố kỵ với cô.


Mà kiểu đố kỵ này cũng rất phổ biến trong các công ty giải trí, ngay cả những nữ diễn viên đang nổi tiếng cũng có lúc trong sáng ngoài tối kết hợp để nghĩ kế hãm hại đối phương, huống chi là cô gái đơn thuần, không biết một cái gì như Nguyễn Khánh Linh cơ chứ?


Chu Nhật Thảo muốn Hách Huy Hoàng quan tấm đến Nguyễn Khánh Linh, tránh cho cô bị người khác hãm hại.


Lúc này, Hách Huy Hoàng gật đầu, anh ta nhìn thấy cuối cùng vợ mình cũng hoàn thành bước cuối cùng trong việc chăm sóc da trước khi đi ngủ, anh ta không nhịn được nữa ôm ngang cô lên, cười nói: “Anh làm việc đều có chừng mực, người phụ nữ của Phạm Nhật Minh mà anh có thể không quan tâm để ý đến được sao chứ?”


“Nhưng ngược lại là em đó, em cứ làm như vậy mà không lo lắng rằng anh sẽ bị cô nhóc kia mê hoặc sao?”


Hách Huy Hoàng nhìn Chu Nhật Thảo, trong mắt đều là ý cười.


Lúc này, Chu Nhật Thảo tựa vào trong lồng ngực của anh ta oán trách, giả bộ tức giận nói: “Anh dám sao?”


Nhìn thấy dáng vẻ này của cô vợ yêu quý, trong lòng Hách Hu Hoàng càng thêm xao động, dục vọng của anh ta đã dâng cao từ lâu rồi, không thể chờ đợi thêm được nữa muốn cởi quần áo của cô ta ra. Hai người nhanh chóng hôn nhau, cuốn thành một…


Trong biệt thự của nhà họ Phạm, Nguyễn Khánh Linh đã chỉnh sửa lại bản thảo rồi nên hai ngày nay cô đều không có chuyện gì làm, vì vậy cô đành nằm ở trên giường xem điện thoại di động.


Khi cô mở vòng bạn bè ra thì bỗng nhiên nhìn thấy Lê Tuấn đăng bài trong vòng bạn bè. Hơn nữa, ở dưới bài đăng còn có định vị một vị trí, là một khu biệt thự trên núi.


Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy tên của khu biệt thự trên núi kia thì không khỏi kích động giật mình.


Trước đây cô cũng từng đi du lịch ở khu biệt thự trên núi này rồi, phong cảnh quả thực rất đẹp, rất đáng để khen ngợi. Nhưng quan trọng hơn là người chủ của khu biệt thự trên núi này làm món trứng vịt muối rất vừa phải, không quá mặn cũng không quá nhạt, rất hợp với khẩu vị của Nguyễn Khánh Linh.


Cô vô thức nuốt nước bọt khi vừa nghĩ tới lòng đỏ trứng muối béo ngậy.


Nguyễn Khánh Linh có chút háo hức, cô muốn hỏi Lê Tuấn có thể mang một ít trứng vịt muối về cho cô hau không, nhưng sau một hồi suy đi nghĩ lại cô lại thấy dường như mình làm vậy là không được tốt cho lắm. Cố ý nhắn tin cho người ta chỉ vì mấy quả trứng vịt muối. Haiz, quên nó đi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK