Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 796


Trần Hữu Nghị muốn tìm một cơ hội, để gặp mặt lại Lăng Huyền và giải thích rõ ràng, nhưng mà nhìn thấy người phụ nữ đó đang ở bên trong, với người đàn ông khác, còn có mẹ của người đàn ông khác, dáng vẻ chuyện trò vui vẻ.


Thoạt nhìn, ba người cứ giống như một gia đình vậy.


Trần Hữu Nghị nhận ra được điều đó, trong lòng vừa ghen tị vừa bất an.


Anh ta cấp bách muốn liên lạc được với Lăng Huyền, để xin cô ấy thứ lỗi.


Nhưng mà, Lăng Huyền lại hoàn toàn ngược lại.


Cô ấy cảm thấy trong đoạn thời gian này, muốn tránh bất cứ cuộc gặp nào với Trần Hữu Nghị, thậm chí, từ lúc cô ấy biết được Trần Hữu Nghị đang cứ đứng canh ngoài phòng bệnh chờ cô ấy, cô ấy vì muốn chọc tức để anh ta đi, còn cố ý cư xử thân mật với Thẩm Lăng hơn một chút.


Cùng anh ta đi lấy nước, hai người cùng đi ăn trong nhà ăn bệnh viện, cùng nhau đi dạo siêu thị…


Mọi việc cứ như thế.


Trần Hữu Nghị thực sự sắp bị tức đến điên rồi.


Lúc Thẩm Lăng và Lăng Huyền ăn cơm trong nhà ăn bệnh viện, anh ta cũng ngồi ở một bàn không xa bọn họ lắm, nhưng mà, Thẩm Lăng lại ngồi xoay lưng về anh ta, vì vậy là không biết anh ta ở đây, nhưng mà Lăng Huyền, anh ta có thể khẳng định, cô ấy chỉ cần nâng mắt lên một cái, thì có thể nhìn được anh ta.


Nhưng mà, cho dù là Lăng Huyền nhìn thấy anh ta rồi, cô ấy vẫn yên lặng mà nhìn đi chỗ khác, xem như anh ta không tồn tại.


Trần Hữu Nghị tức đến muốn lật bàn.


Trên thực tế, tay anh ta cũng nắm chặt lấy bàn, cố gắng để áp chế cơn tức giận xuống.


Lăng Huyền thấy Trần Hữu Nghị, giờ chỉ cần cô ấy nhìn thấy anh ta, liền vô cùng tức giận.


Không có nhận thức hả, còn có mặt mũi mà xuất hiện trước mặt cô ấy?


Vì thế, Lăng Huyền định chọc cho anh ta tức thêm.


Cô ấy cố ý để ở góc độ mà Trần Hữu Nghị có thể nhìn thấy được, gắp đồ ăn cho Thẩm Lăng: “Ăn nhiều một chút, gần đây vì chăm sóc dì, cảm thấy anh gầy rồi.’


Nụ cười trên mặt Lăng Huyền rất dịu dàng, phảng phất như là đang quan tâm đến Thẩm Lăng vậy.


Động tác này của cô, làm cho Thẩm Lăng có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng mà anh ta vẫn vô cùng vui sướng, vì thế cũng gắp đồ ăn cho Linh Lăng, nói: “Tôi không sao, em ấy, cằm cũng nhọn rồi.”


Nhìn thấy cảnh tượng hai người vừa nói vừa cười, lại còn gắp rau cho nhau.


Trần Hữu Nghị tức giận rồi, suýt chút nữa thì thổ huyết ra đây.


Người phụ nữ này, tuyệt đối là cố ý, trả thù anh ta!


Trần Hữu Nghị có thể xác định.


Nhưng mà anh ta vẫn chỉ có thể ngồi ở một bên mà xem, lại không dám tùy tiện tiến lên cắt đứt bọn họ.


Từ sau khi anh ta tính toán để nảy sinh quan hệ với Lăng Huyền, anh ta cũng cảm thấy được mình ở bên cạnh người phụ nữ này, không thể kiên cường được… dù sao, chuyện đó, cho dù anh ta không muốn nhận như thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể nhận mà thôi, thực sự là anh ta làm sai rồi, anh ta quá nóng vội rồi.


Dù sao lần đầu tiên đối với người phụ nữ mà nói là vô cùng quan trọng.


Nhưng anh ta lại hồ đồ mà cướp lấy lần đầu tiên của cô ấy, đổi lại là ai đi nữa cũng đều tức giận.


Đây cũng là vì sao, Trần Hữu Nghị thà cho tim gan mình đau đớn, cũng không chạy ra túm lấy người phụ nữ đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK