Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 680


Hà Thanh vốn nghĩ rằng Ttrung Huy nhìn thấy bộ dạng cô thê thảm như thế này, nhất định sẽ đến hỏi thăm cô ta.


Hà Thanh há miệng, vành mắt ửng đỏ, đang định lên tiếng bắt chuyện, nhưng người đàn ông kia dường như không thèm để ý đến cô, tầm mắt anh ấy nhẹ nhàng lướt trên người cô ta, nhìn không chớp mắt rồi bước về phía trước.


Hà Thanh vô cùng ngạc nhiên, lại có chút khó chịu đến khó hiểu.


Tuy nhiên, Hà Thanh không phải là một người dễ dàng bỏ cuộc.


Cô ta chủ động bước đến trước mặt Trung Huy, khịt mũi, tỏ vẻ yếu ớt cùng cực, sau đó cô ta vừa khóc vừa nói: “Tối hôm qua, tôi không nên nói chuyện với anh như vậy. Tôi xin lỗi, tôi sai rồi. Anh nói đúng, tôi không nên đến gần Phạm Hoàng Anh.”


Trung Huy đột ngột bị Hà Thanh chặn đường, tuy anh ấy không nói gì, nhưng ánh mắt mà anh ấy nhìn cô ta thì lại vô cùng thờ ơ, lạnh lùng.


Mặc cho Hà Thanh khóc lóc kể lể những uất ức mà cô ta phải chịu tối qua, còn sắc mặt của Trung Huy vô cùng bình thản, từ đầu đến cuối không nói lấy nửa lời.


Nhưng dáng vẻ Trung Huy càng lạnh lùng như vậy, lòng háo thắng trong lòng Hà Thanh lại càng cao, cô ta tuyệt không cam lòng.


Trung Huy vô cảm nhìn Hà Thanh, anh ấy vốn tưởng rằng chỉ cần bản thân không nói gì, người phụ nữ này sẽ biết điều rời đi, nhưng sau đó, Trung Huy mới phát hiện ra rằng, anh ấy đã đánh giá quá thấp người phụ nữ này.


Hà Thanh thậm chí còn lôi kéo cánh tay của Trung Huy, anh ấy bỗng nhận thấy có cút không thích hợp, liền lùi về sau một bước, nói: “Thật xin lỗi cô Thanh, tôi còn phải đi đón mợ chủ.”


Dứt lời, Trung Huy không thèm để ý đến Hà Thanh nữa, anh đi lướt qua cô ta, rời khỏi khách sạn.


Hà Thanh đứng ngây tại chỗ một lúc, nhưng rất nhanh sau đó, ánh mắt cô ta lóe lên một tia khác thường, cẩn thận đi theo Trung Huy, rời khỏi khách sạn.


Ha ha, anh ta đi đón Nguyễn Khánh Linh đúng không?


Rất nhanh thôi, cô ta sẽ sớm bước chân vào cửa nhà họ Phạm. Hơn nữa, còn trở thành vợ của Phạm Hoàng Anh, tương lai vai vế của cô ta sẽ cao hơn Nguyễn Khánh Linh một bậc.


Để xem đến lúc đó, Trung Huy còn dám khinh thường cô ta không?


Trong lòng Hà Thanh vừa nghĩ vậy, nhưng lúc này, trong đầu cô ta vẫn không khỏi hiện lên vóc dáng kiên cường của người đàn ông vừa rồi, một người đàn ông như vậy, mới là điều mà cô ta khát khao từ bé tới giờ.


Hơn nữa, tính cách của Trung Huy có phần giống với Phạm Nhật Minh.


Điều này đã khiến cho Hà Thanh đối với anh ấy rất có thiện cảm, chỉ có điều nó không đủ để khiến cô ta đem lòng yêu anh ấy.


Bởi vì trước kia, Hà Thanh vẫn chưa trở thành bộ dạng chó mất nhà như hiện nay, hơn nữa, trước kia cô ta vẫn luôn ôm ảo tưởng với Phạm Nhật Minh.


Vì vậy ngọn lửa tình yêu nhỏ nhoi đó, đã sớm bị chính bản thân cô ta dập tắt.


Nhưng giờ đây, Hà Thanh lại phát hiện ra rằng, tình cảm mà cô ta dành cho Trung Huy đã khó mà cưỡng lại được.


Nhưng thái độ của người đàn ông đó đới với cô ta lại vô cùng lạnh nhạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK