Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 845


Anh cởi mũ lưỡi vịt của cô xuống: “Có nóng không?”


“Hơi nóng.”


Nguyễn Khánh Linh gật đầu.


Bên ngoài quả thực rất lạnh, nhưng bên trong lại rất ấm, cô mặc quần áo ấm áp như thế, trên người đã nhiễm một tầng mô hôi.


Nhìn thấy mấy sợi tóc đang dính lòa xòa trên trán người phụ nữ, Phạm Nhật Minh bật cười, rút khăn tay lau mồ hôi trên tán cho cô, thuận tiện mắng: “Đồ ngốc, toát mồ hôi còn không biết lối lấy cái mũ xuống.”


Nguyễn Khánh Linh bị mắng nên có chút không phục, cô đang định nói chuyện thì nhìn thấy phía sau lưng Phạm Nhật Minh không xa có mấy người đang đứng nhìn cô chằm chằm không thèm chớp mắt, trên mặt còn mang theo chút kinh ngạc cùng chần chờ.


“Sao vậy?”


Phạm Nhật Minh cũng chú ý đến sự khác thường của cô, thuận miệng hỏi.


Nguyễn Khánh Linh nhìn mấy người kia, hơi nghi ngờ một chút: “Tại sao em có cảm giác như bọn họ đang nhìn chúng ta vậy?”


Nghe vậy, Phạm Nhật Minh nhìn theo ánh mắt của cô, quả thật trông thấy không ít người đang nhìn về phía bọn họ.


Vẻ mặt người đàn ông lạnh lẽo, còn tưởng đám người kia tìm đến gây chuyện, lúc này, vẻ mặt anh đã lộ rõ vẻ không vui, khiến cho lòng người sinh sợ hãi.


Nhưng mà, Nguyễn Khánh Linh lại cảm thấy ánh mắt của bọn họ không mang theo ác ý.


Cô chủ động kéo ống tay áp ủa Phạm Nhật Minh, nhỏ giọng nói: “Em cảm thấy bọn họ không có các ý, hay là để em hỏi một chút?”


Bởi vì động tác của Nguyễn Khánh Linh cho nên sự lãnh lẹo trên mặt Nguyễn Khánh Linh mới từ từ biến mất, anh thu tầm mắt lại, như để bảo vệ, đưa tay ôm lấy eo cô.


Trong lòng Nguyễn Khánh Linh ấm áp, cô cười với Phạm Nhật Minh, sau đó nhìn về phía người kia, hỏi: “Có chuyện gì không?”


Lúc này, có một người phụ nữ, cô ta hết nhìn điện thoại rồi lại nhìn Nguyễn Khánh Linh, cuối cùng lấy hết dũng khí đi tới, hỏi: “Xin hỏi…. Cô có phải là Công tử mười bảy không?”


Nghe thấy cái tên này, Nguyễn Khánh Linh sững sờ.


Đây là tên cô dùng lúc vẫn còn làm mẫu ảnh, chẳng lẽ những người này nhận ra cô?


Mặc dù Nguyễn Khánh Linh không trả lời, nhưng mà từ phản ứng của cô, những người kia đã xác nhận, người phụ nữ trước mặt này chính là người mẫu xinh đẹp đã lên hotsearch khoảng thời gian trước.


Có rất nhiều người là fan hâm mộ của cô, bọn họ cũng vậy.


Không ngờ bọn họ có thể gặp được idol ở đây….


Hơn nữa, cô còn là mợ chủ nhà họ Phạm… Trời ạ! Quả dưa này quá lớn, bọn họ che miệng, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng ngạc nhiên.


Nguyễn Khánh Linh không ngờ được sẽ bị nhận ra, cô có chút lo lắng mà nhìn Phạm Nhật Minh.


Lúc này, người phụ nữ vừa nói chuyện, liền kéo bạn của cô ấy lên phía trước, trong ánh mắt cô ấy tràn đầy hy vọng, hỏi: “Chúng… Chúng tôi rất thích cô, có thể… chụp ảnh với chúng tôi được không?”


“Hả?”


Mặc dù trước đây Nguyễn Khánh Linh đã từng nổi tiếng một thời gian, nhưng thời gian này cô đều ở trong nhà, làm gì mà có fans đòi chụp hình chung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK