Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 341


Sau khi Nguyễn Khánh Linh nói xong, còn cảm thấy ý tưởng này của mình rất hay.


Ai ngờ, khi Nguyễn Khánh Linh nói một câu kia xong, cô chợt phát hiện, hình như nụ cười trên mặt của Phạm Nhật Minh đông cứng lại một lúc. Ngay sau đó, cả khuôn mặt của anh lại quay về trạng thái lạnh lùng, anh lạnh nhạt gật đầu, sau đó anh không nói chuyện với cô nữa, mà chỉ cúi đầu ăn cơm một mình.


Nguyễn Khánh Linh khó hiểu khi thấy anh trở nên thờ ơ như vậy.


Cô chủ động nói thêm mấy chủ đề khác, nhưng cả quá trình này vẻ mặt của người đàn ông kia vẫn thờ ơ, anh mặc kệ cô nói một mình, không còn kiên nhẫn và dịu dàng như vừa nãy nữa?


Một lúc sau, Nguyễn Khánh Linh cũng biết điều, không nói thêm câu nào.


Nếu Phạm Nhật Minh không muốn nói chuyện với cô, thì bây giờ cô im lặng là được, đúng không?


Nhưng mà, dù im lặng, Nguyễn Khánh Linh vẫn không nhịn được len lén nhìn Phạm Nhật Minh, người đàn ông này vẫn tỏ vẻ lạnh lùng và trực tiếp phớt lờ cô sang một bên.


Nhận ra việc này, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy bản thân mình vô tội mà không biết phải làm sao nữa.


Cô nhai thức ăn của mình, cố gắng khi ăn không tạo ra một âm thanh nào cả, để tránh Phạm Nhật Minh lại tức giận một lần nữa.


Nhưng mà đối với sự im lặng của cô thì Phạm Nhật Minh cảm thấy tức giận hơn, nhưng anh không biểu hiện việc này ra ngoài, đành phải kìm nén trong lòng, mà người con gái ngồi đối diện cũng không nói gì.


Điều này làm cho cậu Minh kiêu ngạo cảm thấy rất không công bằng.


Anh không bao giờ dễ dàng mở lòng cho người khác, loại tâm trạng này nếu đổi cho người khác, thì anh chắc chắn sẽ không có kiên nhẫn để nói chuyện với người ta nữa. Nhưng khi anh đối mặt với Nguyễn Khánh Linh, anh lại cảm thấy mình rất kiên nhẫn và luôn chú ý đến tâm trạng của cô.


Đối với chuyện tình cảm, cô là người chậm hiểu.


Nếu so sánh hai người , thì Phạm Nhật Minh rất giống một oán phụ.


Nhận ra việc này, anh càng cảm thấy khó chịu, anh vừa giận Nguyễn Khánh Linh không hiểu lãng mạn, vừa tức giận bản thân mình.


Vì vậy, vẻ mặt của Phạm Nhật Minh càng ngày càng khó coi.


Lúc Nguyễn Khánh Linh lén lút nhìn anh, cô cũng phát hiện chuyện này, nên cô càng không dám tạo ra một âm thanh nào cả. Hơn nữa, trong lòng bọn họ cũng đang lẩm bẩm suy nghĩ.


Chẳng lẽ anh ấy cũng có bị kinh nguyệt như con gái?


Tất nhiên, Nguyễn Khánh Linh cũng không nghĩ ra được, lý do chính xác làm Phạm Nhật Minh tức giận như này.


“Tôi đi làm đây.”


Phạm Nhật Minh để đũa xuống, Nguyễn Khánh Linh chưa kịp trả lời thì anh đã đứng dậy rời đi.


Nguyễn Khánh Linh nhìn theo bóng lưng của anh, cô không tự chủ được đứng nên, muốn trả lời một câu, nhưng người đàn ông này không cho cô một cơ hội nào cả.


Thấy thế, Nguyễn Khánh Linh chỉ đành yên lặng thở dài.


Có thể, tối nay sau khi Phạm Nhật Minh tan ca thì tâm trạng của anh sẽ tốt lên như cũ.


Nguyễn Khánh Linh tự an ủi mình như vậy.


Đột nhiên, lúc đi đến cửa, chuẩn bị mở cửa, anh đột nhiên xoay người một cái, rồi bước nhanh về phía Nguyễn Khánh Linh, vừa nãy anh không nhìn thẳng vào đôi mắt cô, bây giờ anh lại nhìn chằm chằm vào nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK