Tòa nhà này là của Steve, nói cách khác, trong thời gian xảy ra những chuyện này, Steve đều biết rõ, hơn nữa, cũng có thể có khả năng ông ta tham dự vào chuyện này.
Như vậy vì sao ông ta lại muốn thiết kế vụ bắt cóc như thế? Đến cùng mục đích là gì?
Lông mày Phạm Nhật Minh nhíu lại, anh quay đầu nhìn cô gái còn đang ngủ say trên giường, sau đó đứng lên.
Xét thấy Steve và Nguyễn Khánh Linh có khả năng có quan hệ hôn nhân, Phạm Nhật Minh vẫn quyết định tự mình đi một chuyện, hỏi ông ta một chút rốt cuộc là có ý gì.
Nhưng nếu như ông ta thật sự định hại Khánh Linh thì đừng trách anh không nói chuyện tình cảm.
Phạm Nhật Minh thay quần áo xong mới xuống lầu, đang chuẩn bị đi ra thì gặp một người đàn ông trung niên đi đến.
Là Steve!
Ông ta vậy mà còn dám chủ động tìm đến cửa?
Phạm Nhật Minh tối tăm mặt mũi, che giấu cảm xúc trong mắt, bình thản hỏi: “Sao ông lại đến đây?”
Lúc này không biết tại sao Phạm Nhật Minh luôn cảm thấy ánh mắt Steve nhìn anh tràn đầy ý cười, làm cho anh có chút không hiểu nổi…
“Tôi đến đây lần này là vì có chuyện muốn nói với cậu.”
Steve mở miệng, ông ta một lần nữa nhìn tòa nhà này, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, thậm chí còn mang theo một chút thần sắc vui vẻ.
Người ta đã tìm đến cửa, Phạm Nhật Minh cũng tiết kiệm một chuyến đi qua đi lại, thế là anh liền ra hiệu cho đối phương ngồi xuống.
“Steve, trước khi ông nói thì tôi còn có một việc muốn hỏi ông.”
Phạm Nhật Minh mở lời, anh vừa nói xong thì im lặng quan sát sắc mặt của người đàn ông đối diện, lại chỉ nhìn thấy sắc mặt ông ta bình tĩnh, không có một chút vẻ hoảng hốt nào.
“Cậu hỏi đi.”
“Thời gian trước đây, bạn của chúng tôi bị bắt cóc, chuyện chúng tôi tới đây chuộc người chắc hẳn ông cũng biết rồi?”
Steve vẫn rất bình tĩnh, gật đầu: “Ừm, tôi biết, Mia đã nói qua với tôi rồi, Khánh Linh có thể vào được tòa nhà này vẫn cần có tôi giúp một tay.”
“Như vậy vì sao tôi điều tra chủ nhân của tòa nhà này lại là ông mà không phải là người khác?”
Phạm Nhật Minh vốn tưởng rằng nói xong câu này Steve sẽ có chút luống cuống tay chân, nhưng điều làm cho anh không ngờ là ngoại trừ ông ta có chút ngạc nhiên thoáng hiện lên rồi biến mất rất nhanh thì không còn gì cả, thậm chí khóe miệng của ông ta còn câu lần, mắt cười nhìn Phạm Nhật Minh.
“Có cậu ở bên cạnh Khánh Linh, tôi thật sự rất yên tâm.”
Steve nói như vậy.
“Ông có ý gì?”
Phạm Nhật Minh nhíu mày, hỏi.
Lúc này, chỉ thấy Steve thở dài một hơi, sau đó ông ta từ từ kể những chuyện xảy ra ngày hôm đó nói hết một lần cho Phạm Nhật Minh.
“Thật ra, ngay từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy đứa nhỏ Khánh Linh kia đã biết thân phận của con bé, con bé chắc chắn là con gái của Dinh.” Nói đến đây, Steve dừng một chút rồi giải thích nói: “Dinh chính Lâm Dinh, cũng chính là mẹ của Khánh Linh.”