Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 619


Nghe được những lời này của hắn, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên cười cười, chẳng qua là cười không có chút độ ấm.


Tầm mắt cô rơi vào văn kiện đó, thanh âm nhẹ nhàng mà lại kiên định: “Mặc kệ anh nghĩ như thế nào, tài liệu giấy trắng mực đen đã có chữ kí của anh, nếu tôi đã tiếp nhận tập đoàn họ Nguyễn, nói cách khác, người phụ trách cùng anh sau này, sẽ chỉ có tôi.”


“Nếu anh không muốn hợp tác với tôi cũng được, vậy dựa theo vi phạm hợp đồng mà xử lý đi.”


Nguyễn Khánh Linh không muốn cùng anh ta quanh co, trực tiếp nói rõ ràng.


Cô vốn muốn hòa hoãn quan hệ với anh ta một chút, nhưng giờ cô cuối cùng đã biết, bất kể cô làm cái gì hay nói cái gì, ở trong mắt anh ta đều là sai, bởi vì do thân phận của cô, còn có gương mặt của cô.


Thật lố bịch và hài hước.


Người đàn ông đó không nghĩ tới thái độ của Nguyễn Khánh Linh lại cứng rắn như vậy, hắn xấu hổ, sắc mặt trong nháy mắt không dễ nhìn, cũng không cười nổi.


Trong chốc lát hai người cứ giằng co, Nguyễn Khánh Linh vẫn như cũ thần sắc kiên định, không chịu nhượng bộ nửa phần.


Cuối cùng, người đàn ông ấy đành phải cắn răng mà ký hợp đồng.


“Ngày mai chính thức bắt đầu làm việc, đến lúc đó tôi sẽ tới giám sát.”


Lời nói vừa dứt, Nguyễn Khánh Linh không cho người đàn ông kia cơ hội cự tuyệt, nàng đứng dậy rời đi.


Nguyễn Khánh Linh đã tạm thời giải quyết được vấn đề của nhà sản xuất, nàng vốn định trở về tập đoàn nhà họ Nguyễn, nhưng vì hôm nay Tiêu Hùng không có thời gian, nên hông đi qua nữa mà đi thẳng về nhà.


Từ sau khi Phạm Nhật Minh lên báo, công khai một phần tài sản của anh, thì anh cũng không đi qua tập đoàn nhà họ Phạm nữa, ngược lại mỗi ngày đều ở nhà, thoải mái hơn Nguyễn Khánh Linh một chút.


Nguyễn Khánh Linh về nhà, Phạm Nhật Minh thấy cô, nhạy bén nhận ra thần sắc có phần không vui lắm, vì thế anh gọi cô lại: “Khánh Linh. ”


“Hửm?”


Nguyễn Khánh Linh dừng bước, quay đầu nhìn anh.


“Lại đây ngồi xuống, kể cho anh nghe chuyện hôm nay.”


Phạm Nhật Minh nói.


Nguyễn Khánh Linh vừa nghĩ đến mấy lời của người đàn ông kia nói, rồi cả thái độ của anh ta, thì cảm thấy rất mệt mỏi, cô dằn lòng, không muốn đem những cảm xúc tiêu cực này truyền cho Phạm Nhật Minh, cô lắc đầu, “Quên đi, em lên lầu trước. ”


Nghe vậy, Phạm Nhật Minh nhíu mày, anh từ trên sô pha đứng lên, đi về phía của cô.


“Sao thế?”


Phạm Nhật Minh chắn trước mặt cô, trực tiếp hỏi.


Nhìn vào đôi mắt lộ rõ sự quan tâm của anh, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên có suy nghĩ nói hết những ủy khuất của mình cho anh nghe.


Phạm Nhật Minh nhìn bộ dạng cánh mũi đỏ đỏ của cô, trong lòng càng khẳng định rằng, hôm nay cô đã gặp phải chuyện gì đó không vui, không thì tại sao tự dưng lại khóc cơ chứ.


Anh ôm cô vào lòng, dùng giọng điệu ôn hòa dỗ dành: “Nguyễn Khánh Linh, có ủy khuất gì cứ nói với tôi, đừng giấu mãi trong lòng, biết không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK