Người tới chính là Trung Huy.
Trước đó Phạm Nhật Minh đã nói với cô, Trung Huy có khả năng tán thủ rất mạnh, chắc Hàn Văn Trịnh không phải là đối thủ của anh ta?
Nguyễn Khánh Linh hơi căng thẳng nhìn hai người đang quấn lấy nhau.
Rất nhanh, Hàn Văn Trịnh đã rơi vào thế yếu, liên tục bị Trung Huy đánh mấy đấm, thậm chí trên người anh ta cũng bị đạp mấy phát.
Cuối cùng Hàn Văn Trịnh cũng ý thức được người này không phải là nhân vật dễ chọc. Mặc dù anh ta không cam lòng, nhưng mà nếu tiếp tục đánh với Trung Huy, đoán chừng nửa mạng cũng bị mất.
Vì thế anh ta tìm cơ hội hung hăng nói một câu: “Mấy người chờ đó cho tôi!”
Rất nhanh, Hàn Văn Trịnh lên xe của mình, đóng cửa xe, đạp mạnh chân ga nhanh chóng rời đi.
Nguyễn Khánh Linh hít phải khói xe, ho sặc hai tiếng. Nhưng mà cô đã hoàn toàn yên lòng, cô đi lên trước nhìn bóng lưng Trung Huy mà nói: “Cảm ơn anh, nếu không có anh, có lẽ…”
Bây giờ cô chỉ cần nghĩ tới mình vô cùng có khả năng bị anh ta bắt về trong lồng giam kia đã không thể kiềm nén sợ hãi.
Trung Huy xoay người, anh ta cài lại cúc áo trên ống tay áo, giọng nói vẫn cung kính. Anh ta quan sát Nguyễn Khánh Linh từ trên xuống dưới, xác nhận cô không bị thương, trong lòng cũng dần thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may Nguyễn Khánh Linh không có xảy ra chuyện, cũng may anh ta đến kịp.
Nếu không tình cảnh lần trước Phạm Nhật Minh nổi điên tìm cô vẫn còn rõ mồn một trước mắt, nói thật, Trung Huy không muốn trải qua lần nữa…
Anh ta lắc đầu nói: “Đây là chuyện tôi phải làm, tổng giám đốc Phạm Nhật Minh rời khỏi nhà, anh ấy đã cố ý bảo tôi phải bảo vệ cô.”
“Thế à?”
Nguyễn Khánh Linh nói.
Sau đó, Trung Huy hộ tống Nguyễn Khánh Linh về nhà, bởi vì không yên lòng về tên biến thái Hàn Văn Trịnh kia, cho nên Trung Huy dứt khoát ở lại biệt thự nhà họ Phạm.
Chú Hùng sắp xếp cho anh ấy ở trong phòng ngủ dành cho khách.
Buổi tối, Nguyễn Khánh Linh tắm rửa xong, lúc nằm trên giường cô cầm điện thoại muốn gọi cho Phạm Nhật Minh, muốn nói với anh chuyện hôm nay nhưng không liên lạc được.
Cô thử gọi vài lần vẫn không có ai nghe.
Nguyễn Khánh Linh cau mày, trong lòng có chút nghi hoặc.
Xảy ra chuyện gì? Bây giờ ở Anh đang là buổi sáng chứ, sao Phạm Nhật Minh không nhận điện thoại của mình?
Vào đêm đó, Nguyễn Khánh Linh không thể ngủ ngon, vẫn luôn mọi chuyện đều hơi kỳ quặc.
Lần này Phạm Nhật Minh đi công tác ở nước Anh, không giống như với thường ngày, khi trước anh đều sẽ nói trước với chính mình một tiếng, nhưng mà lần này lại đi quá đột ngột rồi……
Giống như đang giấu diếm mình chuyện gì đó vậy.
Nguyễn Khánh Linh thức dậy rất sớm, cô càng suy nghĩ lại càng cảm thấy không đúng, thế là liền chạy xuống lầu, đi hỏi chú Hùng.
Thế nhưng chú Hùng cũng tỏ ra rất mơ hồ.