Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1135


Mới vừa rồi người đàn ông kia kéo cô đi vào phòng bên, người sáng suốt đều nhìn ra được sắc mặt của anh không được tốt, hơn nữa Khánh Linh và Mạch Phong Trần cùng nhau xuất hiện ở đây, rõ ràng Phạm Nhật Minh có đầy đủ lý do tức giận.


Hơn nữa mới vừa rồi hai người còn tiến vào trong một lúc lâu, bà Nguyễn vừa nghĩ tới khí thế khiếp người trên thân Phạm Nhật Minh cũng có chút không yên tâm. Nghe vậy Nguyễn Khánh Linh sững sờ một lát mới phản ứng được là bà nội đang lo lắng cái gì. Cô cười lắc đầu một cái rồi nói: “Bà nội! Cháu có thể có chuyện gì được chứ?”


Nói xong cô lại nhìn thức ăn trên bàn ăn một chút, từ lúc cô rời đi đến giờ cũng không có ai động chạm gì món ăn trên bàn, cô nhíu mày nói: “Bà nội! Mọi người không cần đợi bọn cháu ăn cơm đâu, Nhật Minh muốn tắm rửa, mọi người cứ ăn trước đi.” Nhưng bà Nguyễn vẫn kiên trì đợi bọn họ ra rồi mới ăn cơm: “Nhật Minh từ xa chạy tới đây, nhất định là chưa ăn cơm tối, trước hết cháu mang khăn tắm cho cậu ta đi, để bà bảo dì Hoa hâm nóng thức ăn một chút.”


“Chuyện này…” Nguyễn Khánh Linh có chút khó xử, theo bản năng cô nhìn Mạch Phong Trần một chút. Thật ra Phạm Nhật Minh chưa ăn cơm, lát nữa cô có thể đi cùng anh ra ngoài tìm chút gì ăn một chút là được, không cần bây giờ phải chờ anh đi ra…


Mạch Phong Trần cũng nhìn Nguyễn Khánh Linh, trên mặt anh ta vẫn là nụ cười ấm áp giống như anh ta hoàn toàn không ngại, anh ta nói: “Khánh Linh! Không sao đâu.”


Vừa vặn lúc này dì Hoa cũng cầm khăn tắm tới, Nguyễn Khánh Linh nhận lấy khăn tắm, ngược lại không từ chối nữa, cô cười nói một tiếng được rồi, sau đó lại đi vào trong phòng. Lúc này Mạch Phong Trần nhìn theo bóng lưng người phụ nữ, ánh mắt sâu thẳm.


Mới vừa rồi lúc Nguyễn Khánh Linh đi ra, trên gương mặt nhuộm đỏ ửng, mặc dù anh cố gắng muốn giả vờ như không nhìn thấy, nhưng trong mắt người phụ nữ kia thoáng qua vẻ mềm mại dịu dàng đầy sức hút lại làm anh ta cảm thấy hết sức nhức mắt, bởi vì tất cả những thứ này đều là do sự xuất hiện của Phạm Nhật Minh mang đến cho cô. Vẻ mặt của cô vừa rồi khác hẳn với khi cô sống với anh ta, hoàn toàn là một vẻ hấp dẫn khác.


Có phải điều này đã nói lên rằng cô đối xử với Phạm Nhật Minh khác với đối với mình hoặc đối với người khác không? Chẳng lẽ cuộc hôn nhân này cũng không phải là một vở kịch của riêng Phạm Nhật Minh mà chính cô bé của anh ta cũng đã chìm vào đó sao?


Mạch Phong Trần rũ mi mắt, mắt kính chặn lại cảm xúc trong mắt anh ta.


Nguyễn Khánh Linh cầm khăn tắm vào phòng trong.


Đầu tiên cô gõ lên phòng tắm hai lần, nói: “Em mang khăn tắm tới rồi đây.”


Bên trong không có người trả lời mà chỉ có tiếng nước.


Hẳn là do anh đang tắm nên không nghe thấy nhỉ?


Nguyễn Khánh Linh ngẫm nghĩ, sau đó chờ một lát nữa rồi lại lớn tiếng nói với người đàn ông bên trong: “Em treo khăn tắm ngoài cửa, lát anh ra là có thể…”


Cô còn chưa nói dứt lời thì cánh cửa trước mặt bỗng nhiên mở ra.


Nguyễn Khánh Linh nhìn người đàn ông vừa xuất hiện trước mặt, hơi sửng sốt.


Phạm Nhật Minh mới vừa tắm rửa xong, nửa người trên trần trụi, nửa người dưới quấn một cái khăn tắm, từ trước đến giờ vóc dáng của anh vẫn luôn rất đẹp, lúc ở trên giường Nguyễn Khánh Linh đã được trải nghiệm qua điểm này qua rất nhiều lần và không hề nghi ngờ gì cả.


Nhưng mà dù sao lúc ấy cũng là ở trong nhà mình, còn bây giờ cả hai đang ở viện điều dưỡng mà anh cứ ra ngoài như vậy, ngộ nhỡ có người nào rồi nhìn thấy thì sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK