Nghiêm Hoài Vũ và Lý Kiêu ngồi ở đó, yên lặng trông coi.
“Bây giờ Cổ Lâm thế nào rồi?” Một giọng nói bất ngờ vang lên từ cuối hành lang.
Lý Kiêu và Nghiêm Hoài Vũ quay đầu nhìn qua, sau đó ngẩn người ra tại chỗ.
“Chính... chính trị viên?” Nghiêm Hoài Vũ không dám tin tưởng vào mắt mình, hỏi, “Chính trị viên, sao thầy lại đến đây?”
Hoắc Hoành bước nhanh tới, trên người mang theo chút sương đêm, anh nói: “Lúc quay lại tôi nghe được chuyện này nên phía trên phái tôi tới xử lý.”
Vừa thấy chính trị viên tới xử lý, Nghiêm Hoài Vũ có sức sống hơn hẳn, “Chính trị viên, Nhiếp Nhiên vô tội, tất cả đều là do Thiên Dạ gây ra!”
“Thiên Dạ? Chính là binh lính lớp 1 đang thi hành nhiệm vụ đó à?” Tối hôm qua sau khi trở về, Hoắc Hoành đã nói chuyện với Lý Tông Dũng một đêm.
Từ chỗ Lý Tông Dũng, anh biết được lúc bắn nhau đám người lớp 6 đều ở đó, cho nên hôm nay làm xong vụ hợp tác anh lập tức về khách sạn, cải trang rồi qua đây, muốn tìm hiểu tình hình thông qua bọn họ.
“Đúng, chính là cô ta! Chuyện này từ đầu tới cuối đều là cô ta giở trò quỷ!” Nghiêm Hoài Vũ nói tới Thiên Dạ thì vẻ mặt vô cùng tức giận.
Hoắc Hoành liên tục hỏi: “Không phải Nhiếp Nhiên đẩy người vào sao? Tại sao lại liên quan đến Thiên Dạ?”
“Nhiếp Nhiên đẩy người vào bởi vì muốn chữa chứng sợ súng của Mã Tường, ai biết giữa chừng Thiên Dạ lại nhúng tay vào làm hỏng kế hoạch. Khi đó cô ta vì có thể chứng minh giá trị của mình, muốn lấy được tín nhiệm của Cát gia nên đã muốn giết người.” Nghiêm Hoài Vũ giải thích
Hoắc Hoành cau mày, “Đúng là Nhiếp Nhiên đẩy người vào à?”
Nghiêm Hoài Vũ lắc đầu, “Nhiếp Nhiên đẩy Cổ Lâm vào không phải là muốn giết cô ấy, mà phát súng nhìn như cứu người kia của Thiên Dạ thật ra lại là muốn giết cô ấy.”
“Chuyện này An Viễn Đạo có biết không?” Hoắc Hoành lại hỏi.
“Không biết, bọn em vẫn chưa nói, sợ thầy ấy biết rồi sẽ thiên vị binh lính của mình.” Lý Kiêu trả lời chắc chắn.
“Được, chuyện này tôi đã biết đại khái rồi, tôi còn có việc, đi trước đây.”
Hoắc Hoành muốn rời đi, Nghiêm Hoài Vũ lập tức hỏi: “Vậy chuyện của Tiểu Nhiên Nhiên thầy định làm thế nào? An Viễn Đạo nói chờ Cổ Lâm chuyển viện sẽ lập tức đưa Tiểu Nhiên Nhiên về đơn vị để xử phạt.”
“Chuyện này tôi sẽ nghĩ cách.” Hoắc Hoành không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài.
Chỉ cần Nhiếp Nhiên không có ý giết người, những chuyện khác cứ giao hết cho anh.
Nghiêm Hoài Vũ nhìn bóng lưng vội vàng của Hoắc Hoành, lo lắng hỏi Lý Kiêu ở bên cạnh, “Cô nói chính trị viên có thể làm được không?”
“Không cần biết được hay không, ít ra thầy ấy đứng về phía chúng ta vô điều kiện, thế là tốt lắm rồi.” Hoặc nói nghiêm túc là đứng về phía Nhiếp Nhiên.
Lý Kiêu cũng nhìn chằm chằm bóng lưng Hoắc Hoành, cho đến khi bóng dáng đó hoàn toàn biến mất, cô mới thu hồi tầm mắt lại rồi ngồi xuống ghế. Hãy vào webtruyenonlinez.com để đọc truyện nhanh hơn!