Đối mặt với đám chị em gái liên tục ầm ĩ lên, Kiều Vũ Kiều nắm chặt tay Trần Duyệt không chịu buông.
Trần Duyệt thấy Kiều Vũ Kiều, lập tức nhớ lại những lời nói dối của cô ta hai ngày trước. Đáy mắt Trần Duyệt thoáng qua vẻ phẫn nộ nhưng ngoài mặt vẫn cười dịu dàng, “Xin lỗi, chúng tôi còn phải về phòng ngủ ôn tập, xin buông tay được không?”
Nhưng Kiều Vũ Kiều nắm chặt tay cô ta, sốt ruột nói: “Cô mau theo tôi đi xem đi, chính trị viên giữ Nhiếp Nhiên lại, nói là dạy phụ đạo, nếu cô còn chậm thì nói không chừng chính trị viên sẽ bị cướp đi thật đấy.”
Mọi người đều kinh ngạc.
“Cái gì!”
“Dạy phụ đạo? Vậy còn đợi gì nữa, mau đi thôi!”
“Chị Duyệt, chúng ta mau đi xem sao!”
Bọn họ vội vàng lôi Trần Duyệt đi tới lớp 6.
Trên đường đi, Trần Duyệt chỉ cảm thấy mạch suy nghĩ loạn hết lên.
Chuyện này là không thể!
Chiều nay lúc huấn luyện đánh đối kháng, cô ta còn thấy Hoắc Hoành vô cùng lạnh lùng với Nhiếp Nhiên, sao đến tối lại có thể tốt bụng dạy thêm cho Nhiếp Nhiên được?
Chẳng lẽ thật sự như mình nghĩ, là vì không muốn thu hút sự chú ý của người khác cho nên ở trước mặt mọi người, bọn họ cố ý giả vờ lạnh nhạt à?
Mang theo suy nghĩ hỗn loạn, lúc đi tới cửa lớp 6 thì thấy trong phòng học lớn như vậy chỉ có Nhiếp Nhiên và chính trị viên. Hơn nữa hai người còn đứng vô cùng gần nhau. Nguồn : we btruy en onlin ez.com
Kiều Vũ Kiều chỉ hai người bên trong, nói với Trần Duyệt: “Cô nhìn thấy chưa! Chính trị viên giữ mình cô ta lại dạy phụ đạo, điều này chứng minh cái gì, chứng minh giữa hai người bọn họ chắc chắn có gì đó mờ ám. Buổi tối trai đơn gái chiếc ở trong phòng học, ai biết sẽ làm ra chuyện gì!”
Thấy sắc mặt Trần Duyệt trở nên khó coi, Kiều Vũ Kiều vội vàng thêm mắm thêm muối nói: “Hơn nữa lần trước lúc huấn luyện bắn, chính trị viên còn rất quan tâm cô ta, thậm chí còn sờ mặt cô ta!”
“Mẹ kiếp! Thật hay giả thế! Con ranh chết tiệt này thật lợi hại!”
“Chị Duyệt, em không thể bỏ qua cho con ranh đó được!”
“Không sai, một con ranh lớp 6 mà cũng dám cướp người đàn ông của chị, đúng là chán sống rồi!”
Đám chị em gái bên cạnh nghe thấy thế thì ai cũng căm phẫn.
Kiều Vũ Kiều thấy bọn họ tức giận như vậy thì âm thầm đắc ý trong lòng.
Lần này Nhiếp Nhiên chết chắc rồi! Dám đối nghịch với người lớp 1, chắc chắn sẽ bị đánh chết!
Đang lúc cô ta cong khóe miệng lên đắm chìm trong sự đắc ý thì lại vô tình thấy Trần Duyệt đang dùng ánh mắt dò xét nhìn mình. Vẻ mặt kia hoàn toàn không có ý tươi cười dịu dàng hàng ngày.
Khóe miệng Kiều Vũ Kiều cứng đờ, cô ta nuốt nước miếng, nói: “Cô muốn trừng thì đi mà trừng Nhiếp Nhiên, là cô ta cướp chính trị viên của cô chứ không phải là tôi.”