Uông Tư Minh nhìn thấy ánh mắt của bọn họ thì ngẩn người, sau đó nói tiếp: “Nhưng biện pháp này quá nguy hiểm.”
“Nguy hiểm đến mức nào?” Lý Kiêu phản ứng lại đầu tiên.
Uông Tư Minh cau mày, trầm ngâm một lúc nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, “Tôi cảm thấy mấy nữ binh các cô nên đi tâm sự cùng với Nhiếp Nhiên, để xem có thể moi ra được gì không đã.”
Thi Sảnh hơi mất kiên nhẫn đối với kiểu lề mà lề mề này của Uông Tư Minh, “Nếu chúng ta có thể moi được gì từ Nhiếp Nhiên, vậy anh cảm thấy cô ấy vẫn còn là Nhiếp Nhiên à? Anh có biện pháp gì cứ nói thẳng, đừng ấp a ấp úng như thế.”
“Được rồi, nhưng tôi nói trước, kế hoạch này rất nguy hiểm, đặc biệt là lúc làm nhiệm vụ, có thể chúng ta sẽ bị đuổi khỏi đội dự bị.”
Đuổi khỏi đội dự bị?
Chơi lớn như vậy sao? Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Bọn họ giật mình sửng sốt một lúc.
Lý Kiêu là người có sắc mặt biến hóa lớn nhất trong số họ, lúc trước cô đã vì vấn đề của Nhiếp Nhiên mà phải vào Cục Cảnh sát, điều đó dẫn đến việc sau này cô đã phải rất vất vả mới vào được đội dự bị, nếu giờ lại vì chuyện của Nhiếp Nhiên mà bị đuổi…