Mục lục
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 534BỊ GIAM VÀO PHÒNG TỐI - MỌI NGƯỜI KHÔNG PHỤC (6)
Mặc dù người lính kia không hiểu nổi sĩ quan huấn luyện kia đứng lâu như vậy là vì sao, nhưng lúc này thấy anh rời đi, cậu ta vẫn rất tận trung với cương vị cúi chào bóng lưng Hoắc Hoành.

Cho đến khi bóng người kia hoàn toàn biến mất sau núi, lúc này cậu lính mới cau mày nghi ngờ nhìn về phía Nhiếp Nhiên. Nhưng nhìn thế nào cậu ta cũng không nhìn ra có chỗ nào kỳ quái, cuối cùng chỉ có thể quay lại vị trí của mình tiếp tục đứng gác.

...

Nhiếp Nhiên vừa bị giam, Nghiêm Hoài Vũ vừa chạy xong 10km vội vàng lao vào tòa nhà thì gặp mấy người Kiều Duy đang xuống tầng.

“Sao mọi người lại xuống? Kết thúc rồi à? Tiểu Nhiên Tử đâu?” Anh ta thở hổn hển hỏi liên tiếp như pháo.

Kiều Duy nặng nề, lắc đầu trả lời: “Nhiếp Nhiên bị đưa vào phòng tối rồi.”

“Cái gì?” Nghiêm Hoài Vũ kinh hãi, sao vẫn bị đưa đi chứ?

Phải làm thế nào đây!

Đúng lúc này, An Viễn Đạo cũng đi xuống tầng. Lần này Nghiêm Hoài Vũ nổi giận thật, lần trước Tiểu Nhiên Tử xung đột với An Viễn Đạo bị phạt chín ngày, quân y nói còn chậm trễ thì sốt cao, sưng phổi. Hôm nay lại là An Viễn Đạo này làm hại Tiểu Nhiên Tử phải bị giam!

Lần này thời gian lâu hơn, tận nửa tháng.

Nghiêm Hoài Vũ không nhịn được lao tới, túm lấy tay An Viễn Đạo, mắng ầm lên, “An Viễn Đạo, đều tại thầy, rõ ràng chuyện không có chứng cứ lại cứ nói là Tiểu Nhiên Tử làm! Tiểu Nhiên Tử vừa bị bệnh nặng mới khỏi, ngộ nhỡ ở phòng giam có chuyện không may gì, tôi xem thầy làm thế nào yên tâm được!”

An Viễn Đạo cũng khó chịu, “Người ra lệnh là chính trị viên của các cậu, cậu gào lên với tôi làm gì! Có bản lĩnh thì đi tìm chính trị viên của các cậu mà gào!”

Thật ra anh ta cũng cảm thấy phạt giam hơi ác, dẫu sao Trần Duyệt chỉ bị bị trẹo chân một chút mà thôi.

“Nếu không phải là thầy nói Tiểu Nhiên Tử đánh lính của thầy, chính trị viên có thể hạ lệnh như vậy sao?”

Đối mặt với Nghiêm Hoài Vũ ép sát từng bước, hình như An Viễn Đạo hơi chột dạ. Đúng thế, nếu như không phải là lúc ấy anh ta khăng khăng là Nhiếp Nhiên đánh lính của mình thì chính trị viên lớp 6 sẽ không đưa ra mệnh lệnh này.

Giọng An Viễn Đạo nhỏ đi mấy phần, “Lính của tôi thật sự đã bị thương, bây giờ được đưa đến phòng Y tế rồi, tôi không nói sai.”

“Cô ta bị thương liên quan gì đến Tiểu Nhiên Tử! Thầy có chứng cứ chứng minh là Tiểu Nhiên Tử ra tay không?” Nghiêm Hoài Vũ thở hổn hển.

Đám người ở bên cạnh thấy Nghiêm Hoài Vũ lại trách móc sĩ quan huấn luyện như vậy thì vô cùng kinh ngạc.

Nghiêm Hoài Vũ to gan quá rồi.

Hơn nữa, sao anh ta lại lo lắng vì chuyện của Nhiếp Nhiên như vậy chứ? w๖ebtruy๖enonlin๖ez

Kiều Duy vội vàng giữ lấy anh ta, nhỏ giọng nhắc nhở: “Vừa rồi chính trị viên nói cho dù không có chứng cứ cũng phải phạt Nhiếp Nhiên, có vẻ là cố ý nhắm vào cô ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK