“Hả?” Trương Nhất Ngải hiển nhiên không ngờ trò khôn vặt của mình không thành công, trộm gà không thành còn mất nắm gạo, rơi vào kết cục “phụ đạo”.
Thấy bọn họ sững sờ, Hoắc Hoành lạnh lùng quét mắt một vòng, “Tôi không muốn nói thêm lần thứ hai đâu.”
Mấy người kia lập tức hoàn hồn lại, vội vàng bỏ Trần Duyệt đang ngồi dưới đất lại, chạy xuống tầng tập luyện.
“Mẹ kiếp, cậu nói chính trị viên này không hiểu thật hay giả thế?”
“Đúng là đồ đầu gỗ!”
“Xui xẻo chết đi được! Vốn dĩ có thể về phòng ngủ nghỉ ngơi, bây giờ còn phải đi huấn luyện.”
Mấy người bọn họ vừa đi xuống tầng, vừa không cam lòng oán trách.
Lúc này, Trương Nhất Ngải vô tình nhìn thấy An Viễn Đạo cách đó không xa đang định rời khỏi tòa nhà. Cô ta nảy ra suy nghĩ, vội vàng chạy tới trước mặt An Viễn Đạo, lo lắng nói: “Sĩ quan huấn luyện An, sĩ quan huấn luyện An!”
An Viễn Đạo thấy cô ta cuống cuồng, lập tức cau mày lại, “Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?”
Trương Nhất Ngải chỉ phía trên nói: “Trần Duyệt, Trần Duyệt bị đánh!”
An Viễn Đạo kinh hãi, “Cái gì?”
“Trần Duyệt bị đánh ở cửa lớp 6!”
“Ai chán sống như vậy hả, dám đánh lính của tôi! Xem tôi có làm thịt thằng nhãi đó không!”
Anh ta xắn tay áo chạy nhanh lên trên.
“Tiểu Ngải, cô như vậy liệu có làm mọi chuyện ầm ĩ lên không?” Những người khác lo lắng hỏi.
“Đúng thế, sĩ quan huấn luyện An biết chuyện này chắc chắn sẽ không chịu để yên đâu!” W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
Để yên? Trương Nhất Ngải nhìn bóng lưng vội vàng lên tầng, hừ lạnh một tiếng, cô ta chính là muốn không để yên đấy!
“Nếu không phải do Nhiếp Nhiên thì chúng ta cũng sẽ không bị phạt tập luyện thêm, bây giờ tôi chỉ cho cô ta chịu chút xíu dạy dỗ mà thôi!”
Sau khi nói xong, cô ta xuống tầng huấn luyện trước.
Cô ta phải tranh thủ thời gian hoàn thành nội dung huấn luyện, mau chóng đi giúp chị Duyệt mới được!
Mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau, cũng đi theo cô ta đến sân huấn luyện. Các binh lính khác đang định xuống tầng nghe được tin tức này đều lên tinh thần.
“Nghe thấy chưa nghe thấy chưa, hình như người lớp 1 bị người đánh à?”
“Hình như tôi còn nghe thấy là lớp 6.”
“Woa! Không phải là người lớp 6 đánh người lớp 1 chứ?”
“Ha ha, vậy thì vui rồi! Không biết là tên nào không muốn sống lại dám động vào lính của sĩ quan huấn luyện An nữa.”
“Đi đi đi, mau đi xem thôi!”
Cuộc sống trong quân đội ngày nào cũng khô khan nhàm chán, bây giờ khó khăn lắm mới có náo nhiệt mà xem, đám người lập tức quay lại chạy lên tầng, trong đó có cả người lớp 6. Bọn họ nghe thấy là người lớp mình đánh người lớp 1, đặc biệt là Nghiêm Hoài Vũ đang tranh cãi với Hà Giai Ngọc lập tức không cãi nhau nữa, bước nhanh lên tầng xem náo nhiệt.
...
An Viễn Đạo lao đến cửa lớp 6, phía sau là một đám binh lính tới xem náo nhiệt.