Trần Duyệt tưởng là đang giải vây cho mình, trong nháy mắt tất cả lửa giận đều tan thành mây khói. Cô ta ngượng ngùng nhìn Hoắc Hoành, đáy mắt tràn đầy sự cảm động.
Nhiếp Nhiên nhìn thấy tất cả, âm thầm trợn mắt.
Xem ra cô gái này lại bắt đầu tự mình đa tình rồi.
“Sĩ quan huấn luyện An, xin lỗi, phiền anh đưa lính của anh về đi, chuyện này tôi sẽ xử lí nghiêm túc.”
Từ đầu đến cuối Hoắc Hoành không nhìn Trần Duyệt một cái, nhưng Trần Duyệt lại cho rằng anh đang xấu hổ vì đàn ông không giỏi ăn nói, lần này càng thêm kiên định trái tim vốn đã có chút dao động.
Cô ta thề, cô ta nhất định phải có được người đàn ông này!
Nhiếp Nhiên thấy ánh mắt cô ta thì đã biết cô gái này hoàn toàn quỳ dưới chân Hoắc Hoành xấu xa này rồi.
Cô không nhịn được mặc niệm cho cô ta.
Kiếp trước phải tạo nghiệt lớn thế nào mới yêu loại đàn ông này chứ?
Hoắc Hoành thấy Nhiếp Nhiên vẫn bình tĩnh như vậy thì sầm mặt lại, sau đó nói với Nhiếp Nhiên: “Nhiếp Nhiên, bởi vì em đánh chiến hữu nên tôi quyết định giam em nửa tháng.”
“Giam nửa tháng?”
Nhiếp Nhiên nghe thấy hình phạt này thì đáy mắt lướt lên sự hung ác.
Nửa tháng? Nếu là người có năng lực tâm lí kém thì đến lúc ra ngoài về cơ bản đã thành người vô dụng rồi!
Hoắc Hoành định giết chết mình à?
“Chính trị viên, phạt giam nửa tháng có phải là quá nghiêm trọng không?” Kiều Duy cau mày kháng nghị.
“Đánh chiến hữu, chuyện này tính chất còn nghiêm trọng hơn.” Hoắc Hoành nhìn Nhiếp Nhiên chứ không quay đầu lại, trả lời anh ta.
“Đánh? Anh có chứng cứ không? Huống hồ với đẳng cấp của cô ta cũng xứng để tôi ra tay đánh cô ta à?”
Hoắc Hoành cảm nhận được rõ bầu không khí đè nén khắp người Nhiếp Nhiên bắt đầu dần dần trầm xuống, có cảm giác mưa gió sắp tới rồi.
Người xung quanh nghe thấy thế, không nhịn được đồng loạt hít một hơi lạnh.
Duy chỉ có Nghiêm Hoài Vũ là giống như không thấy sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt trước mặt, nhảy lên đáp lại: “Đúng thế, nữ binh này có cái gì đáng cho Tiểu Nhiên Tử đánh! Cô ta không đẹp bằng Tiểu Nhiên Tử! Hơn nữa chuyện này không có bất cứ chứng cứ nào có thể chứng minh, dựa vào cái gì mà phải chịu phạt! Chẳng lẽ nghĩ lớp 6 dễ bắt nạt à?”
Trần Duyệt nghe thấy lời nói khinh thường của Nhiếp Nhiên đã âm thầm nghiến răng rồi, sau đó lại nghe thấy Nghiêm Hoài Vũ nói thế thì lập tức cảm thấy giống như bị đâm một dao vào lòng. Con gái chú ý nhất là dung mạo, bây giờ bị nam sinh khác chê quang minh chính đại như vậy.
Cô ta siết chặt tay hơn, nhưng lại không thể không kiềm chế tâm trạng của mình. Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.