Chỉ còn một vòng cuối cùng, tất cả mọi người đều liều mạng xông về phía trước, liều nhất trong lớp 6 là ba người Nghiêm Hoài Vũ cùng với Lý Kiêu.
An Viễn Đạo đứng ở điểm kết thúc nhìn từng binh lính của lớp 1 xông pha đi đầu lướt qua bên cạnh mình, theo sát phía sau chính là Lý Kiêu.
Từ lúc ở đội tân binh vào, cô mất một tháng là có thể đuổi kịp tiết tấu của lớp 1, An Viễn Đạo không nhịn được thầm gật đầu. Anh ta tính toán trong lòng chờ lần kiểm tra này kết thúc, thành tích của Lý Kiêu đạt đến trình độ của lớp 1 là sẽ lập tức nhận cô.
Không thể chôn vùi một người lính tốt như vậy.
“Chị Kiêu lại chạy đến điểm cuối cùng lúc với lớp 1, ngầu thật!” Hà Giai Ngọc vẫn còn gần nửa vòng nữa, nhìn thấy Lý Kiêu cùng người của lớp 1 đến điểm cuối, trong giọng nói tràn đầy sự kính phục.
Từ lần diễn luyện thực chiến cô ta và Lý Kiêu được chia vào một tổ, sau đó bị Lý Kiêu đánh bại, Hà Giai Ngọc hoàn toàn trở thành người hâm mộ của Lý Kiêu, cứ mở miệng là chị Kiêu. Người trong lớp đều biết khi Hà Giai Ngọc nổi điên tìm người khác đánh nhau, Lý Kiêu sẽ là thuốc giải tốt nhất.
Thi Sảnh chạy song song lườm cô ta, “Chị Kiêu chị Kiêu, cậu lo thân cậu đi đã! Sớm muộn gì người ta cũng có thể vào lớp 1, cậu thì sao?”
“Này, lần trước kiểm tra bắn bia, tôi nhất thời sơ suất mới không thể vào lớp 1, lần này tuyệt đối không thành vấn đề!” Hà Giai Ngọc tự tin nói.
Vì có thể ở bên chị Kiêu, lần này liều mạng cô ta cũng phải cố đến cùng!
Thi Sảnh cười khan mấy tiếng, “Ha ha ha, tốt nhất là như vậy!”
Lần trước kiểm tra bắn bia, Hà Giai Ngọc đứng bét lớp, quyền thuật của cô ta lợi hại nhưng với súng ống thì cô ta là khúc gỗ, y như cậu Mã Tường béo trong lớp.
“Nhanh lên, sắp hết giờ rồi! Mau lăn đến đây cho tôi!” An Viễn Đạo thấy lớp 4, lớp 5 và lớp 6 nối đuôi nhau trên đường chạy thì gầm lên.
Lúc nhìn thấy Nhiếp Nhiên lao qua điểm kết thúc, An Viễn Đạo cố ý nhìn đồng hồ bấm giây trong tay, vừa vặn hai mươi lăm phút, đạt tiêu chuẩn.
Anh ta nhướng mày. Cô gái này đúng là có sức bật không tệ, lãng phí ba bốn phút trên đường chạy mà vẫn có thể đạt tiêu chuẩn, thành tích này không kém lớp 1 là bao. Đủ để có thể thấy vừa rồi lúc tất cả mọi người đều ra sức chạy nhanh, cô không dùng toàn lực.
Hôm qua ở trong phòng làm việc của tiểu đoàn trưởng, mặc dù anh ta bảo cô đến lớp 6, nhưng anh ta cũng đã nói nếu như thông qua kiểm tra sẽ cho cô vào lớp 1.
Theo suy nghĩ bình thường, lúc này cô nên liều mạng chạy giống như Lý Kiêu, ra sức sớm ngày vào lớp 1 đúng không?
Tại sao không làm như vậy?
An Viễn Đạo suy nghĩ mãi mà không nghĩ ra nên đành mặc kệ. Dù sao lần này cuối cùng cũng rơi vào tay mình rồi. Nguồn : we btruy en onlin ez.com
Dám dừng lại giữa đường, xem anh ta chỉnh chết con nhỏ này thế nào!
Đến khi tất cả mọi người đều chạy đến điểm cuối, An Viễn Đạo nhìn bảng thành tích tổng thể, chậm nhất là hai mươi chín phút rưỡi, thật ra đã coi như rất tốt rồi.
Bây giờ An Viễn Đạo đang muốn tìm lỗi của Nhiếp Nhiên cho nên cũng sẽ không yêu cầu phạt bọn họ chạy nữa.
Chỉnh đốn đội ngũ xong, An Viễn Đạo chắp hai tay sau lưng, chỉ Nhiếp Nhiên và Cổ Lâm ở lớp 6 hô to một tiếng: “Hai cô lớp 6 này bước ra khỏi hàng cho tôi!”