Đến khi nàng tỉnh lại thì đã hơn chín giờ. Nàng vội vàng đi rửa mặt thay quần áo, lại trang điểm một chút rồi mới đi ra ngoài. Trong phòng khách, Diệp Mặc đang ngồi chơi với hai đứa bé. “Dậy rồi à?” “A! Ừm!” Dương Mạn Ny hơi ngơ ngác một chút, mặt bỗng nhiên lại đỏ lên. Rồi nàng đi vào trong bếp ăn vài miếng gì đó, một lúc sau thì sắc mặt của nàng mới khôi phục lại bình thường. Nàng vừa ăn vừa hỏi: “Ngọc Tình đâu?” Diệp Mặc nói: “Vừa dậy, chắc đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.