Diệp Mặc nhìn ra ý nghĩ của Trần Hữu Phúc, liền phất tay: “Không cần lo lắng, tôi cho ông xem một chút, để hiểu sơ qua thôi!” Trần Hữu Phúc ở đối diện đã vô cùng khiếp sợ, bởi tài liệu trên máy tính của ông ta đã đột nhiên biến mất, vô ảnh vô tung. “Đây là. . .?” Trần Hữu Phúc trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy không thể tin nổi. Chuyện này là sao? Trần Hữu Phúc nghĩ mãi vẫn không hiểu. Diệp Mặc cười nói: “Đến lúc đó, tôi sẽ tách ra, in ấn rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.