“Triệu Hải Giang, đến mức này rồi mà anh còn sĩ diện sao? Tiểu Ngôn đã như vậy rồi mà anh vẫn không bỏ xuống được chút tôn nghiêm này của anh hả?” Diệp Mặc vừa đi thì Lưu Nhuế đã tức giận quát lên. Nàng đưa tay lên lau mắt, hốc mắt của nàng đã phiếm hồng. “Anh thì cần mặt mũi làm gì chứ, người ta chỉ là một người trẻ tuổi vừa đi làm được một hai năm, làm gì có tiền chứ, hơn nữa hiện giờ cậu ấy cũng không làm cùng công ty với anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.