“Lâu rồi chưa về đây!” Kỷ Tư Tuyền đảo mắt nhìn bốn phía, rồi cảm thán một câu. Nàng về Đế Kinh khoảng hơn 20 ngày, nhưng ở bên kia càng lâu thì nàng lại càng nhớ nơi này, nhớ phong cảnh đẹp đẽ ở đây, nhớ những món ăn ngon ở đây, dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là Diệp tiên sinh. “Đúng vậy! Khá lâu rồi!” Lý Lệ Quyên cười nói, rồi ra hiệu cho nhân viên ở phía sau tiến lên lấy hành lý ở cốp sau xuống. “Bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vào trong thôi!”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.