“Hơi nhiều thì phải! Hay là mọi người mang đến khách sạn ở Duyệt Vân trang giúp tôi đi, cứ nói là đồ của Kỷ tiểu thư là được.” Kỷ Tư Tuyền nhìn một đống túi xách thì hơi buồn rầu. “Vâng!” Nhân viên cửa hàng trả lời, rồi bắt đầu bận rộn. “Kỷ tiểu thư đi thong thả!” Kỷ Tư Tuyền rời khỏi cửa hàng, rồi tiếp tục đi dạo, khi nhìn thấy món đồ nào vừa mắt thì nàng đều mua luôn. Đối với nàng mà nói thì đây chỉ là một chuyện rất bình thường, cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.