“Chị Tần, dậy đi thôi!” Hơn chín giờ sáng, Kỷ Tư Tuyền bị tiếng chuông của điện thoại di động đánh thức. Kỷ Tư Tuyền cầm điện thoại lên xem, ban đầu còn nàng còn đang buồn ngủ, sau khi xem xong thì lập tức tỉnh táo lại. Kỷ Tư Tuyền ngồi bật dậy, ra sức lay động người ngọc ở bên cạnh. Người ngọc đang nằm sấp, ngủ rất say sưa. Cái lưng trơn bóng trắng như tuyết phát sáng giống như ngọc lộ ra, xuống phía dưới, thì đường cong bỗng nhiên co vào, chính là chiếc eo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.