Mẹ Đỗ cũng dò xét một phen, rồi cũng hơi gật đầu. Luận ngoại hình, thì Tiểu Mộng này hoàn toàn xứng đáng với con trai mình, gần như không có gì để bắt bẻ cả. Nhưng mà, chỉ có dáng dấp xinh đẹp thì vẫn chưa thể tiến vào cửa nhà họ Đỗ được, không đơn giản như vậy! Ngọc người đi đến gần, hé miệng cười yếu ớt. “Là chú Đỗ sao?” Nụ cười này ngọt ngào và ấm áp, mê người như gió xuân vậy. “Đúng vậy!” Tiểu Mộng, ngồi đi ngồi ngồi đi!” Cha Đỗ vội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.