Tô Ngọc Tình lại nghĩ đến thứ gì đó cho nên mặt của nàng hơi đỏ lên, trong đôi mắt đẹp của nàng đã thấm ra một mảnh xấu hổ. “Vậy. . . vậy. . . em tắm với anh nhé!” Nàng đỏ mặt, quay người lôi kéo Diệp Mặc đi về phía phòng ngủ. Hơn hai giờ sáng thì hai người mới đi ngủ. Sau giờ, Diệp Mặc đã tỉnh dậy, nhưng hắn vẫn nằm ôm người ngọc trong ngực chứ không rời giường. Diệp Mặc ôm lấy nàng, nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc của nàng, rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.