Lý Hạo ở bên cạnh cũng chấn động toàn thân, hai mắt mở to, cả người đều hóa đá. Tất cả mọi người ở trên bàn cũng đều chấn động, rồi ngây ra như phỗng. Ngô Chí Cương cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, thưởng thức vị rượu ở trong miệng, sau đó mới liếc mắt nhìn quanh, rồi nhếch miệng cười. Mình biết ngay mà, mình mà nói ra thì sẽ có kết quả này! “Chủ… Chủ tịch Ngô, ông…ông đùa thôi nhỉ!” Nửa ngày sau, Lý Hạo mới hoàn hồn, khuôn mặt tái nhợt nở một nụ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.