Buổi tối, Diệp Mặc ngồi trước cửa sổ trong phòng khách, cảm thán một câu: “Lại qua một năm!” Bên ngoài treo rất nhiều đèn lồng, những ánh sáng màu đỏ chiếu lên những tấm giấy đỏ dán ở trên cửa, cuối cùng cũng có mùi vị của ngày tết, chỉ thiếu tiếng pháo mà thôi. Trên hai bên đầu gối trái phải của hắn, là hai đứa bé đã thay quần áo mới, bé gái hơi yên lặng, bé trai thì hơi nghịch ngợm một chút, thỉnh thoảng lại dùng cánh tay nhỏ để níu cổ áo của hắn....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.