Ngày hôm sau, Diệp Mặc vẫn dậy sớm như thường lệ. Tô Ngọc Tình ngủ đến mười giờ hơn mới dậy, Dương Mạn Ny thì mãi mười một giờ hơn mới tỉnh. Khi ăn cơm, Dương Mạn Ny nói: “Tối nay có người bạn muốn mời cơm, cho nên tôi và Ngọc Tình không ăn cơm ở nhà, bọn tôi sẽ dẫn bọn nhỏ đi luôn!” Có vẻ như tâm trạng của cô đã tốt hơn hôm qua nhiều. “Được!” Diệp Mặc hơi sững sốt một chút, nhưng cũng không hỏi nhiều. Cơm nước xong xuôi, hai cô gái ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.