“Diệp tiên sinh, anh còn nhớ rõ tôi sao! Vậy thì tốt quá!” Đường Bảo Nhi vui vẻ nói: “Ban nãy tôi còn tưởng mình nhìn nhầm, luôn cảm thấy Diệp tiên sinh hơi khang khác, cho nên suýt nữa không nhận ra!” Vị Diệp tiên sinh này còn đẹp trai và chói mắt hơn lần gặp mặt trước. “Nào có gì khác chứ!” Diệp Mặc bật cười, nói: “Chắc là do lâu rồi không gặp, nên cô mới cảm thấy như vậy thôi!” “Chắc là vậy!” Đường Bảo Nhi khẽ giật mình, rồi gật đầu. Chắc là vậy thôi!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.