Lạc Băng Nhan đứng dậy, nàng nở nụ cười xinh đẹp, rồi chào một tiếng: “Diệp tiên sinh!” Giờ phút này, đôi mắt đẹp lạnh lẽo của nàng đã tan ra, có vài phần nhiệt liệt, trong mơ hồ, còn có một chút ngượng ngùng. “Lạc tiểu thư!” Diệp Mặc mỉm cười gật đầu ra hiệu với nàng. “Ngồi đi! Mọi người đều là bạn bè, không cần khách khí như vậy!” Sau đó, hắn khoát tay ra hiệu cho Lạc Băng Nhan ngồi xuống, “Tôi tình cờ nhìn thấy Lạc tiểu thư đến đây, còn nghe quản lý Lý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.