“Chị Quan, có phải là lọt vào rồi đúng không?” Tiểu Hồng ngồi ở vị trí tài xế, nhìn qua gương chiếu hậu, cười nói: “Em cũng thường xuyên bị như vậy, cảm giác rất khó chịu!” Khóe miệng Quan Tuyết giật giật vài cái, rồi tức giận trừng mắt một cái. Sau đó, nàng ngửa người ra sau, khoanh tay trước ngực, nhắm mắt lại. Nửa tiếng sau, chiếc xe đi vào nhà máy trang phục Phác Ngọc. “Xưởng trưởng Điền!” Vừa mới vào thì Quan Tuyết đã nhìn thấy xưởng trưởng Điền đang chờ ở cửa rồi. “Tổng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.