“Bắt con?” Sếp Ngụy bật cười một tiếng, “Cha không rảnh rỗi đến mức đấy đâu, cha đến đây để bàn chuyện làm ăn!” Ông ta nói xong thì chẳng buồn để ý đến thằng con trai này nữa, mà dùng ánh mắt quét qua gian phòng. Khi nhìn thấy Hồ Nhất Phàm thì ông ta hơi nhìu mày, nhưng rất nhanh lại rời đi, khi người thấy người thanh niên đẹp trai bên cạnh thì ông ta hơi giật mình, trong mắt phun ra một vệt ánh sáng. Đúng rồi! Chính là vị này! Ông ta đã nghe tổng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.