Tống Duẫn Chân ngắm nghía một phen, rồi tán thưởng từ đáy lòng. “Đáng yêu quá!” Nàng còn chưa nhìn thấy hai đứa bé sinh đôi đáng yêu như vậy bao giờ. Nhưng điều này cũng bình thường, bởi vì cha mẹ của hai đứa bé này đều có gương mặt rất nghịch thiên, nên hai đứa bé này làm sao có thể không dễ thương và xinh đẹp cho được. “Ừm!” Diệp Mặc mỉm cười, rồi đưa bé gái qua cho Tống Duẫn Chân bế. Nàng cẩn thận tiếp nhận, rồi ôm vào trong ngực, nàng áng chừng một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.