Lạc Băng Nhan ở đối diện cũng hơi cau mày lại. Nàng cảm thấy hơi kỳ lạ. Sao ánh mắt của cô gái này nhìn nàng cứ hơi là lạ, hình như còn mang theo vài phần địch ý nữa? Tống Giai cười mỉa một tiếng, mở miệng: “Diệp Mặc, anh giỏi nhỉ! Có thể tìm được tiểu tam xinh đẹp như vậy cơ đấy! Anh mang cô ta đến đây đặt quần áo à?” Lạc Băng Nhan nghe xong thì hơi giật mình, sắc mặt hiện lên vẻ cổ quái. Cô gái này quen Diệp tiên sinh à, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.