“EM . . .” Quan Tuyết tức giận đến nghiến răng, nàng rút cánh tay ngọc của mình ra, rồi hung hăng vỗ một cái vào gáy của Tiểu Hồng: “Chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không có là không có, làm sao em vẫn không tin chứ.” “Ai u! Đau đau đau!” Tiểu Hồng nghe răng trợn mắt, kêu lên một tiếng rồi lùi lại về phía sau. “Em chỉ. . . hỏi một chút thôi mà! Cũng không có ý gì khác mà!” Tiểu Hồng bĩu môi, nói với vẻ hơi tủi thân. Chuyện này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.