“Mẹ!” Lý Nghệ Phỉ không nhịn được nữa, liền tiến lên vài bước, kéo mẹ mình qua một bên rồi rỉ tai. “Cái gì?” Vừa mới nghe được vài câu thì mẹ Lý đã không nhịn được mà kêu lên, hai mắt trợn to, giống như nghe được một chuyện gì đó cực kỳ khiếp sợ, và không thể tin nổi vậy. Lý Nghệ Phỉ tiếp tục nói: “Thật đấy, Diệp Mặc . . .” Sắc mặt của mẹ Lý càng chấn động hơn, bà ta cảm thấy vô cùng hoang đường, những gì con gái nói quá khó tin,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.