“Tôi còn có thể nghe nhầm hay sao? Chính miệng phó hội trưởng Phương đã nói rằng, tôi hãy nể mặt ông ấy mà đi qua đó.” Ông chủ Cao tức giận hừ một tiếng. “Chuyện này. . .” Chu Chấn Lâm há miệng ra, nhưng lại không nói được nên lời. Ông chủ Cao không cần thiết lừa mình, cho nên cú điện thoại vừa rồi là thật. Nhưng Chu Chấn Lâm nghĩ mãi vẫn không hiểu, vì sao thằng nhãi kia có thể mời được phó hội trưởng Phương? “Ông chủ Chu, tôi không thể uống bữa rượu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.