Hứa phu nhân tiến lại gần con trai, nhỏ giọng nói: “Không sao! Con xem dáng vẻ này của chú Lạc con thì còn có thể cứu sao? Coi như có thể bảo vệ tính mạng, thì tám phần cũng sẽ nằm liệt giường, đến khi đó hai mẹ con Băng Nhan sẽ oán trách tên nhãi này thôi!” Trong khi nói chuyện thì bà ta dùng đôi mắt híp của mình để nhìn bóng người nằm trên mặt đất, trong mắt còn lóe lên một tia độc ác khoái trá. “Đi đi đi, chúng ta cũng đi cùng!” Thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.