Uống liên tục vài chén rượu, lại hàn huyên thêm một lúc thì ông ta mới đứng dậy. Sắc mặt ông ta lập tức trầm xuống, liếc mắt nhìn về phía con trai của mình. “Qua đây!” Ngụy Thiếu Lăng nhất thời run lên, sắc mặt lại trắng hơn vài phần, anh ta do dự một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng dậy, rút cổ, mặt hiện lên vẻ cầu xin đi qua. Sếp Ngụy xụ mặt, quát lên: “Mau xin lỗi ông chủ Diệp đi!” “Vâng!” Ngụy Thiếu Lăng ngoan ngoãn đáp lại, rồi nhìn về phía Diệp Mặc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.