Trong văn phòng, Trầm Đông Bằng nhìn thấy Diệp Mặc đẩy cửa vào thì nhiệt tình hô lên: “Cậu em Diệp!” Ông ta vội vàng đứng lên, còn đẩy xe dành cho trẻ sơ sinh qua. Trầm Đông Bằng nhìn thoáng qua hai đứa bé, cười cởi mở nói: “Hai đứa nhoc này rất ngoan, còn không sợ người lạ một chút nào!” Diệp Mặc đi qua nhận lấy xe đẩy, rồi ngồi xuống ghế sa lon ở bên cạnh. Trầm Đông Bằng đi pha hai chén trà rồi ngồi xuống ở đối diện. Ông ta nhìn về phía Diệp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.