Bảy rưỡi sáng. Tiếng chuông báo thức của điện thoại di động ở đầu giường vang lên. Người ngọc trong chăn hơi run run, sau đó lăn một vòng, vươn tay ra cầm điện thoại di động, rồi tắt báo thức đi. “Lại phải dậy đi làm rồi!” Ninh Vũ Đình ném điện thoại di động sang một bên, rồi lăn trở về, sau đó lầm bầm một câu. Nàng có một gương mặt xinh đẹp long lanh, đôi mắt phượng hẹp và dài của nàng hơi híp lại, ánh mắt có chút mông lung, chiếc mũi ngọc tinh xảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.