Mẹ Tần nhìn thấy cảnh này thì rất chấn động, càng cảm thấy hết sức nghi ngờ. Vị này chính là chủ tịch của một ngân hàng, một nhân vật như vậy cũng coi là nhân vật tai to mặt lớn rồi, tại sao lại khách khí với một người trẻ tuổi như vậy, thậm chí còn có vẻ hơi nịnh nọt. Cha Tần cũng không hiểu nổi. Khi nhìn thấy Ngô Chí Cương đi đến, thì cha Tần nhanh chân bước đến hỏi nhỏ: “Chỉ tịch Ngô, ngài biết cậu ta à?” “Biết chứ, đương nhiên là biết rồi!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.