“Tư Tuyền!” Một lát sau, có người gọi tên của nàng, sau đó, một gương mặt xinh đẹp và mềm mại ngó vào cửa khoang, nhìn về phía nàng. “Chị Tần!” Người ngọc mở đôi mắt đẹp thanh lãnh ra rồi nhìn qua. Chị Tần. . . cao thật đấy! Kỷ Tư Tuyền hơi ngơ ngác, rồi cảm thán một câu. “Đến nơi rồi à?” Sau đó, Kỷ Tư Tuyền đã ý thức được, liền dùng tay ngọc chống đỡ cơ thể, nhìn qua của sổ ra bên ngoài. Bên ngoài đã là mặt đất rồi. “Ừm! Đến rồi!” Tần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.