Diệp Mặc do dự một chút, nói: “Tôi cũng không biết có rảnh hay không nữa, có thể sẽ có tiệc rượu.” “Được rồi!” Người ngọc khẽ cắn môi đỏ, gật đầu mất mát. Mà cũng đúng, tên bại hoại này vừa trở về, chắc chắn sẽ rất bận rộn, tạm thời bỏ qua cho anh ta, dù sao anh ấy cũng không chạy được, không cần vội. Nàng đã bình thường trở lại, sắc mặt lại sáng rỡ lần nữa, đôi môi đỏ nở nàng nhếch lên, nở một nụ cười rực rỡ, trong đôi mắt vũ vị kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.