Trác Lâm trở mình trong chiếc chăn ấm áp, đưa tay sờ soạng đến một cơ thể mềm mại, liền ôm lấy, rồi vùi đầu mình vào chỗ mềm mại đó. Nàng liền thoải mái mà nheo mắt lại ngủ tiếp. Một lát sau, Trác Lâm ưm một tiếng rồi tỉnh lại. Vừa mở mắt ra, đập vào mắt là một mảnh trắng như tuyết khiến cho nàng sửng sốt một chút, nàng nhìn chằm chằm vào đó, không rời mắt ra được, một lúc sau, liền cúi đầu nhìn chính mình, rồi sa sút tinh thần mà thở dài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.