Sáng sớm hôm sau, Diệp Mặc lại tỉnh dậy từ rất sớm. Hắn cũng không ngồi dậy luôn, mà vẫn nằm im ở trong chăn, người ngọc ở bên cạnh đang ôm hắn ngủ rất say sưa. Chiếc màn cửa được kéo ra một nửa, có thể nhìn thấy bầu trời u ám và đầy tuyết tung bay ở bên ngoài. Trong phòng ngủ hơi tối tăm. Song, người ngọc ở bên cạnh thì lại trắng giống như đang tỏa sáng, da thịt trắng nõn mềm nhẵn, trong sáng như ngọc không có chút vì vết, Diệp Mặc vươn tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.