“Được rồi, được rồi, mình rất rộng lượng mà chuyện cũng đã qua rồi, với lại, nếu như không phải mình thăng lên làm phó tổng giám đốc, có thể chấn trụ cha mẹ mình, thì mình còn phiền phức hơn nữa.” Quan Tuyết lại cười nói một mình. Lần này, cũng may là có cậu em trai này, nếu không thì cha mẹ nàng sẽ không bỏ qua cho nàng, sẽ bắt nàng đi xem mắt. “Cậu em trai này đã trở về chưa nhỉ?” Nàng nghĩ đến cậu em trai này thì lại hơi thất thần. Hình như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.