“Để tôi xem anh làm món gì nào!” Dương Mạn Ny đi tới, ngó đầu vào xem, rồi gật đầu không ngừng. Diệp Mặc đang làm sủi cảo, còn có rất nhiều loại nhân khác nhau nữa, bảo sao phải dậy sớm như vậy là phải. “Không tồi đâu!” Dương Mạn Ny lại gật đầu một cái, ra vẻ tôi rất hài lòng: “Chờ ăn sáng xong thì tôi sẽ ra ngoài có việc, sẽ không quấy rầy thế giới riêng của hai người nữa, tránh cho anh ghét bỏ tôi làm bóng đèn, làm kỳ đà cản mũi, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.